Bánh mì chay được làm từ bánh mì loại giòn, ổ mập, mình cắt lát, đem nướng. Xong mình phết tương ớt, sốt vegenaise. Kế, xắp chả lụa chay, sau tới chả tàu hủ, rồi trái bơ, rồi dưa leo, rồi đồ chua, rồi ngò. Rắc chút muối tiêu hay xịt chút xì dầu hay chang tương ngọt ăn ngon hết xẩy luôn!
Hay là mình làm bằng bánh mì ổ, nướng lại cho giòn. Thì cũng rất là hấp dẫn 🙂
Chả tàu hủ, Mẹ làm tàu hủ ngon và mịn lắm, hỏi bí quyết thì Mẹ nói làm riết thì quen :). Làm xong Mẹ đem đi chiên áp chảo và để ăn từ từ. Ăn với món gì cũng ngon.
Chả lụa chay Mẹ làm cũng ngon và mịn nữa 🙂
Xốt vegenaise mua ở chợ hữu cơ Whole Foods
Tuy những món này đã làm sẵn hết nhưng để có được bánh mì chay ngon mình cần thời gian và… chỗ trống để bày biện đủ các thứ 🙂 Bánh mì làm xong ăn liền mới ngon, nếu phải đem đi xa thì nó bị ướt nhẹp nên mình chỉ nhét chả vào thôi còn những thứ khác mình gói riêng, khi nào ăn mới cho vào.
Nhớ ngày xưa gia đình DS ở trong trại Tân Sơn Nhất gần sát bên gia đình Chú Thiếm N. Chú Thiếm có mấy người con cùng lứa tuổi với DS nên mỗi tối Chú hay kêu chị em DS qua nhà để dạy học. Còn Thiếm thì bán bánh mì trước nhà. Thiếm N bán bánh mì đắc lắm, sáng nào cũng đầy ắp người vây quanh xe bánh mì để chờ tới lượt mình. Ngày nào chị em DS cũng tranh thủ mua bánh mì thật sớm, chứ không thôi chờ hoài là trễ học. Thiếm thích DS mở hàng vì Thiếm nói tên Mai mở hàng sẽ có nhiều may mắn.
Ba thứ mà DS thích nhất từ xe bánh mì của Thiếm là bánh mì, tương ngọt và đồ chua. Bánh mì được lấy mối ở ngoài cổng trại, những ổ bánh mì ốm dài, giòn rụm, ăn bánh mì không thôi cũng đã thấy ngon rồi. Dưới xe bánh mì lúc nào cũng có than hồng để nướng bánh mì lại cho giòn. Những ổ bánh mì nóng, cắt ra là vụn tơi vung vẫy, DS hay đứng trước cửa nhà mình để lắng nghe tiếng cắt bánh mì của Thiếm, nghe mà thèm nên ngày nào cũng phải ăn thôi. Có khi sáng ăn mà chiều cũng… ăn trừ cơm luôn…
Tương ngọt của Thiếm cũng rất đặc trưng, vừa đủ độ ngọt và mặn, chang vào bánh mì là mê ly. Tương hột Thiếm mua về vắt nước, rồi bằm nhuyễn. Ngày nào DS cũng nghe Thiếm bằm tương hết. Bằm xong mới cho nước tương đã vắt vào, xong nấu lại và nêm đường cho dịu. Khi khách mua bánh mì Thiếm thường hỏi muốn muối tiêu, nước tương hay tương ngọt. Lúc đó DS nghĩ ai mà thèm muối tiêu hay nước tương, tương ngọt là nhất mà tại sao không chọn. Sau này Cha DS mới cắt nghĩa là vì có người sợ ăn dính áo nên không dám chang tương ngọt 🙂
Đồ chua của Thiếm làm cũng chua và ngọt vừa đúng độ. Hồi đó đâu có bàn bào, toàn là xắt tay. Thế ấy mà Thiếm xắt thoăn thoắt, một cách thật tài tình. Sáng bán bánh mì, trưa nghỉ để chuẩn bị làm các thứ bán cho buổi chiều. Một ngày làm của Thiếm thấy vất vả lắm, chẳng có lúc nào được nghỉ ngơi cả.
Rất nhiều khi chị em DS ăn bánh mì chay, chỉ cần đồ chua, dưa leo, cà chua, ngò, và tương ngọt là cũng đủ hấp dẫn lắm rồi. Một khúc bánh mì của Thiếm đầy ắp nên phải lấy đũa ép chặt vào mới không bị rớt nhân. Ăn bánh mì của Thiếm từ nhỏ tới lớn đã quen nên DS tưởng xe bánh mì nào cũng bán ngon như vậy. Tới chừng sau này dọn nhà ra khỏi trại, mua bánh mì ở chỗ khác mới biết là chỉ có bánh mì của Thiếm N là số một mà thôi, ui sao mà nhớ ơi là nhớ cái món bánh mì thuở xa xưa!
Chúc các bạn làm bánh mì chay thật ngon.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Diệu Sương