Như một lời hứa với bản thân, nhất quyết hè năm nay tôi phải đến Hội An, tôi phải quay lại biển An Bàng, tôi muốn uống bia 4k, muốn ngồi hóng mát ngay cây đa gần mũi tàu bên sông Hoài. Bấy nhiêu đó thôi, và cứ thế tôi đi! Kế hoạch lại thay đổi một ít với cụm từ “Lý Sơn” với đề nghị của một anh bạn. Nếu chọn Lý Sơn trong hành trình thì tất nhiên tôi phải bớt một ít thời gian cho “người tình bé nhỏ”.
Đi đảo biển có khác gì không? Có đáng để mình đánh đổi những tháng ngày vòng vèo ngõ nhỏ, nằm uống kiwi bia mát lạnh ngay biển An Bàng hay lăn tròn những vòng xe quanh phố cổ. Cái quyết định này làm đắn đo ghê gớm lắm, chắc cũng tương đương như kiểu cho anh Lý Sơn một cơ hội có làm “hớp hồn” mình như Hội An không! Đến trước 3,4 ngày xuất phát tôi quyết định thử để xem mình sa ngã làm sao.
Thứ sáu ngày 13/07/2012, tôi xuất phát lúc 1g30 với chuyến xe SG – Quảng Ngãi của nhà xe Chính Nghĩa… liền tù tì đến 6g30 sáng hôm sau mới đến nơi (18 tiếng đồng hồ). Đang lim dim ngủ thì nghe tiếng nhạc DJ ầm ầm từ loa trên xe, chưa kịp lấy lại hồn vía thì đập vào mắt một màu đỏ tươi của những đám mây bồng bềnh, xoắn cuộn cộng hưởng với màu đỏ cam của trời mọc trên đoạn Đức Phổ Quảng Ngãi.
Lý Sơn đón tôi bằng cái nóng như trời giáng, không một gợn mây, không một miếng gió mà đầy mùi muối biển, cá khô và nước khoáng Thạch Bích. Số là ở đảo người ta toàn uống khoáng mặn và khoáng ngọt… rất ít người uống suối như mềnh. Đến công đoạn chọn nhà nghỉ, bạn có thể chọn Đại Dương, Bình Yên, Mỹ Linh, Lý Sơn.. giá dao động 1 phòng 2 người từ 150k – 250k / không máy lạnh, không tivi, quạt điện chỉ được dùng vào chiều tối. Giá thuê xe là 150k/ngày xe số. Ăn vội vàng hộp cơm cô chủ nhà mua cho đỡ đói – Đúng 11g00 chúng tôi phi nhanh đến các điểm tham quan.
Ở Lý Sơn đâu cũng là cát, những con đường cát, những cánh đồng cát, những ngôi mộ cát… dưới cái nắng gắt gay của mặt trời ngoài biển. Hạt cát Lý Sơn khô cong, nhám rạt. Hàng ngàn con người sống trên cát, chết nằm trong cát.
Chạy qua các thửa ruộng tỏi, vườn mè đen, đậu xanh hai bên lề đường chúng tôi đặt chân đến chùa Hang – điểm tham quan đầu tiên của đảo. Có thể nói cấu tạo địa chất cũng tương tự như Ngũ Hành Sơn Đà Nẵng phần xây chùa, tượng Phật và hang đá bên trong. Nhưng điều khác biệt là bãi biển phía trước cực kỳ trong, sạch và an toàn nha các bạn – không miểng chai, không rác, nilon mà chỉ toàn đá cuội, san hô, nhím, cá kíếm, sứa biển… và những thảm tảo biển ngợp nước. Đi vòng sang bên trái sẽ chiêm ngưỡng được vẻ đẹp những mỏm núi đầy rêu phủ hướng ra biển, những đụng nước xanh thắm… xa xa là bãi neo thuyền của ngư dân.
Quay ngược lại cung đường cũ, chúng tôi lướt qua “thành phố buồn” với những ngôi mộ, những đụn cát mà bà con hay bảo mộ gió dành cho ngư dân đi biển… nhiều vô số kể. Mũi Đụng ở gần chỗ ấy – cô bán dưa hấu bảo với tôi là “nó cao, có cái chóp chóp phía trên như sắp đụng tới ông trời, nên bà con gọi như vậy”
Điểm thứ ba là Cổng Tò Vò – ngồi vắt vẻo phía trên, gió bần bật rồi ngắm hoàng hôn, tám trên trời dưới đất với bọn con nít đảo thấy lòng nhẹ lắm. Bọn nó cười nhe hàm răng trắng nõn hoặc da quá đen rồi khục khặc “chị đếm 1, 2, 3 rồi tụi em nhảy ùm xem đứa nào théng, hẻ” – Con nít ở Lý Sơn, tụi nó dường như lớn hơn tuổi vì lắm lúc nhìn bọn nó trầm ngâm tui lại thấy sợ sợ… Những trẻ-con-đàn-ông ấy ngày mai sẽ lại dong thuyền ra khơi xa, nơi cha anh chúng đã dành hầu hết phần cuộc sống… Hình như cái gì đó nó đang bay phần phật trong gió biển!
Lý Sơn cũng có điện, cũng có nước ngọt nhưng giá đắt đỏ nên người dân chỉ sử dụng trong mức nhu cầu tối thiểu. Quán ăn Hải Sản lớn nhất Lý Sơn cách khách sạn 1km chỉ có 03 bóng đèn điện quang loại tiết kiệm. “Đến nơi nào thì phải nhìn mặt người dân ở đó mà oder thức ăn nha” – Bọn tôi ăn cá mú hấp (không bán vì thiếu nấm mèo), ốc nón chiên trứng (không đồng ý vì ở đây chỉ bán ốc xào sả ớt), mực hấp gừng (không hấp gừng chỉ hấp không cho dai)… “Nấu theo cách tui cho là ngon nhứt!” – Anh 2 chủ quán phán một cách xanh rờn. Nói đến đây để các bạn thu xếp chuyện ăn uống vào buổi tối có thể nhờ chủ nhà trọ nấu ăn, hoặc 3g ra cảng cầu cá tự đi chợ hải sản rồi về tối nướng. Sau 4g là chợ tan nha!
Sáng hôm sau chúng tôi bắt tàu cá ra đảo nhỏ – Gọi chú Tròn (0166 371 6017) vé khứ hồi mỗi em 40.000 VND. Thiên Đường là đây…
Cuốc bộ khoảng 15 phút từ bến ra bãi tắm phía sau đảo, miệng tôi phải há hốc mồm ú ớ trước cảnh tượng trước mắt. Ôi trời mấy đời tám kiếp ơi, biển đẹp dã man, biển trong dã man, vách đá cheo leo và chỉ có 03 đứa tui hí húi chụp ảnh. Được vài pô, tui sà xuống bãi tắm thiên đường. Đầu óc tôi chỉ nghĩ được mỗi việc nằm cho đã, tắm cho đã và ngắm cho đã…..rồi về. Việt Nam mình đẹp lắm cớ gì phải sang tận trời Tây trời Ta nhỉ? Boracay, Maldives, Hawai…